Labels

Được tạo bởi Blogger.

Thứ Hai, 6 tháng 6, 2016

Câu chuyện ốc sên

Sự khởi đầu cuộc sống của mỗi con người là được sinh ra với hình hài của 1 đứa trẻ và mỗi đứa trẻ sẽ phải đương đầu với những khó khăn từ khi được sinh ra. Nó không thể ở mãi trong bụng mẹ mình mà tiếp tục sống nhờ cậy vào mẹ mà nó phải được sinh ra, đi ra khỏi bụng mẹ để thích nghi và tìm hiểu với cuộc sống xung quanh. Khó khăn từ khi được sinh ra, phải đương đầu với những bệnh tật lúc nhỏ, cơ thể mỗi đứa trẻ cũng chính là mỗi người chúng ta đã có thể tự chống lại những căn bệnh, tự phục hồi sức khỏe bản thân. Điều này cho tất cả chúng ta thấy ra được rằng bản năng của con người có thể tự xử lí 1 mình mà không cần phải dựa dẫm. Nhưng mọi thứ đều có 2 mặt lợi và hại, cuộc sống luôn thú vị vì có nhiều điều xung quanh ta chưa khám phá ra được nhưng cuộc sống sẽ làm cho con người thay đổi cách nhìn về cuộc sống. Khi con người có thể tự làm mọi thứ 1 mình thì cuộc sống sẽ là thứ ngăn cản điều đó, cuộc sống sẽ rất chông gai và đầy cạm bẫy, khiến cho con người mất lòng tin vào bản thân, trở nên ngán ngẩm và sợ hãi khi phải đối đầu với mọi thứ xung quanh, làm cho con người phải sống dựa dẫm vào mọi thứ cho dù có những thứ không cần thiết. Nhưng để cho con người nhận ra mình là loài động vật bậc nhất trong trái đất này, câu chuyện ốc sên là câu chuyện cho người đọc thấy được 1 con ốc sên nó có thể bảo vệ bằng chính cái vỏ của mình, dùng chính cái của mình để làm nhiều thứ khác và chỉ dựa vào chính bản thân mình dù mình có bé nhỏ đi chăng nữa. Câu chuyện kể rằng


Câu chuyện ốc sên




Ốc sên con ngày nọ hỏi mẹ: "Mẹ ơi! Tại sao chúng ta từ khi sinh ra phải đeo cái bình vừa nặng vừa cứng trên lưng như thế? Thật mệt chết đi được!"

"Vì cơ thể chúng ta không có xương để chống đỡ, chỉ có thể bò, mà bò cũng không nhanh" - Ốc sên mẹ nói.

"Chị sâu róm không có xương cũng bò chẳng nhanh, tại sao chị ấy không đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó?"

"Vì chị sâu róm sẽ biến thành bướm, bầu trời sẽ bảo vệ chị ấy".

"Nhưng em giun đất cũng không có xương, cũng bò chẳng nhanh, cũng không biến hoá được, tại sao em ấy không đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó?"

"Vì em giun đất sẽ chui xuống đất, lòng đất sẽ bảo vệ em ấy".

Ốc sên con bật khóc, nói: "Chúng ta thật đáng thương, bầu trời không bảo vệ chúng ta, lòng đất cũng chẳng che chở chúng ta".

"Vì vậy mà chúng có cái bình!" - Ốc sên mẹ an ủi con - "Chúng ta không dựa vào trời, cũng chẳng dựa vào đất, chúng ta dựa vào chính bản thân chúng ta". 




Câu chuyện 2 mẹ con ốc sên, sâu róm và giun đất trên là hình ảnh tượng trưng cho con người người. Trong cuộc sống có những người may mắn gặp được sự nương dựa, che chở và được bảo vệ, thế nhưng có phải con người lúc nào cũng gặp may mắn như thế, nếu như không còn nơi để chở che thì con người sẽ ra sao. Trong câu chuyện ốc sên thì chị sâu róm sẽ thành bướm, bay lên trời và được bầu trời bảo vệ. Đến 1 lúc nào đó bầu trời chỉ có ánh nắng tia cực tím thì liệu bầu trời có còn là nơi bảo vệ sự sống cho bướm hay là nơi kết liễu đời bướm. Em giun sẽ chui xuống đất và cũng được lòng đất bảo vệ nhưng nếu như lòng đất bị ô nhiễm thuốc độc do con người thải ra hoặc lượng rác quá nhiều không thể tái chế và phân hủy thì giun đất có còn đường thoát. Còn ốc sên, sên chỉ sống nhờ vào cái vỏ của chính mình, sên sẽ tự bảo vệ tấm thân yếu mềm của mình, sên chỉ sống dựa vào chính mình, sên không cần trời bảo vệ  như bướm cũng không cần đất chú ẩn như giun sên chỉ cần dựa vào cái vỏ của chính mình để bảo vệ bản thân.


Con người cũng thế. Mỗi cuộc đời của mỗi người đều khác, mỗi người phải tự lựa chọn đường đi cho bản thân mình và không có đường đi nào là không chạm mặt những điều khó khăn, cạm bẫy cả, con người phải học cách chấp nhận sự thật, sống với thật tế, phải tự mình vươn lên và biết rằng chỉ có mình mới có thể làm những điều đó, không ai làm những điều như thế cho mình cả. Họ chỉ có thể là người động viên tiếp sức nhưng người quyết định đứng dậy hay không chính là bản thân, chỉ khi bản thân mình muốn thì mới có thể làm được. Bởi vì cuộc sống xung quanh rất rộng lớn, nó bao gồm tất cả những con đường mà ta chọn thế nên một khi ta muốn làm gì đó, hay muốn có điều gì đó ta phải lao động bản thân, lao động trí óc của mình, vì đó là cái giá phải trả khi mà ta muốn mọi thứ theo ý định của mình. 


Có những người sinh ra với hình hài 1 đứa bé mạnh khỏe có những người lại bị khuyết tật bẩm sinh ngay từ trong bụng mẹ. Khi ra đời và lớn lên, đứa bé bắt đầu cảm thấy bất mãn với hình hài của mình, bất mãn với cuộc sống và cho rằng cuộc sống không công bằng. Tuy vậy, đến 1 lúc nào đó họ sẽ nhận ra đó chính thực tế, đó chính là khó khăn trong cuộc đời mà họ cần phải giải quyết, đó chính là thứ đang cản trở đường đi mà họ phải dùng hết sức mình để vượt qua nó. Giống như Nick Vujicic, Nick bị hội chứng tetra-amelia bẩm sinh, một loại rối loạn hiếm gặp, gây ra sự thiếu vắng cả 4 chi. Từ thuở ấu thơ, anh đã phải đấu tranh cả về tinh thần, tình cảm cũng như thể xác, nhưng rồi cuối cùng anh đã quyết định đối mặt với khuyết tật của mình. Năm 17 tuổi, Nick thành lập tổ chức phi lợi nhuận của riêng mình với tên gọi Life Without Limbs (nghĩa là "Cuộc sống không có tay chân"). Vujicic đi khắp nơi trên thế giới để diễn thuyết truyền động lực về cuộc sống của một người khuyết tật mang hy vọng và mong muốn tìm được ý nghĩa cuộc sống. Nick cũng nói về đức tin của anh, rằng Chúa có thể sử dụng bất kì tấm lòng nào sẵn sàng làm công việc của Ngài và rằng Chúa là Đấng đắc thắng mọi sự khuyết tật. Anh đã tốt nghiệp đại học và trở thành một diễn thuyết gia nổi tiếng về chủ đề làm chủ cuộc sống. Hiện tại Nick đang sinh sống ở Mỹ.




Hoặc Nguyễn Ngọc Ký, Nguyễn Ngọc Ký (sinh ngày 28 tháng 6 năm1947, quê ở xã Hải Thanh, huyện Hải Hậu, tỉnhNam Định), là nhà giáo tại Việt Nam. Từ năm lên 4 tuổi, ông bị bệnh và bị bại liệt cả 2 tay, nhưng ông đã cố gắng vượt qua số phận của mình và trở thành nhà giáo ưu tú, lập kỷ lục Việt Nam "Người thầy đầu tiên của Việt Nam dùng chân để viết".


Tôi đã có lần gặp mặt Nguyễn Ngọc Ký vào năm học lớp 4, khi ông được mời về Trường tiểu học Nguyễn Thị Minh Khai, Tp.Hcm, Q.12 và tận mắt chứng kiến ông ký tên mình.

Tuy vậy, thế giới hiện nay đã phát triển hơn rất nhiều, chứng tỏ con người đã đạt tới đẳng cấp mới nhưng phần lớn giới trẻ hiện nay và phần nhỏ các độ tuổi lớn khác lại hay có thói quen ỷ lại, sống cuộc sống quá dựa dẫm, tiều sài tiền mà không thấy tiếc, không biết rằng đó không phải là tiền của mình. Cứ như thế, những người như vậy không thể sống tự lạp được, chỉ biết nhờ cậy, không tự mình làm được công việc, không có địa vị trong xã hội, không khẳng định được bản thân và trở thành người không có ích cho xã hội, cho bản thân, gia đình. Và biến thành 1 thành phần của tệ nạn xã hội. Cuộc sống đã tốt hơn rất nhiều rồi, con người có thể tìm kiếm thứ mình muốn thông qua mạng Internet, hãy trở nên khôn ngoan, biết suy nghĩ cho bản thân, gia đình, hay tự bản thân làm lấy, không nên dựa vào người khác vì khi không còn ai để nhờ vả thì ta sẽ không làm được gì hết.

    Đúng thật " 99% là chăm chỉ, 1% là thiên tài ", khi con người dựa vào bản thân, có lòng tin ở mình thì con người sẽ có thể giải quyết được mọi chuyện mình muốn. Không chỉ thế, con người sẽ trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, sẽ biết tự quyết định thứ tốt nhất cho bản thân và là hình tượng của biết bao nhiêu người mơ ước.
Câu chuyện ốc sên là 1 trong những câu chuyện rất hữu ích cho cuộc sống. Câu chuyện cho nhiều người đọc thấy được hình ảnh chú ốc sên con chính là hình ảnh của mình khi mạnh mẽ, tuy sẽ có những lúc ta than vãn mệt mỏi nhưng phải tự thề với lòng rằng không được từ bỏ ước muốn. Đừng nên từ bỏ khi ta chưa làm, hãy thử sức bản thân, làm hết sức mình thì kết quả sẽ hơn như ta mong đợi

1 nhận xét: