Labels

Được tạo bởi Blogger.

Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2016

Đề p1

I / Chiếc điện thoại thông minh đã trở thành một ô cửa nhỏ dẫn người ta thoát khỏi sự buồn chán của bản thân, và cái rung nhẹ báo tin có thông báo mới của nó bao giờ cũng đầy hứa hẹn. Nhưng càng kết nối, càng online thì cái đám đông rộn ràng kia lại càng làm chúng ta cô đơn hơn.
    Chỗ này một cái like, chỗ kia một cái mặt cười, khắp nơi là những câu nói cụt lủn, phần lớn các tương tác trên mạng hời hợt và vội vàng. Càng bận rộn đề giao tiếp nhiều thì chúng ta lại càng không có gì để giao tiếp.
    Ngược với cảm giác đầy đặn, được bồi đắp khi chúng ta đứng trước thiên nhiên hay một tác phẩm nghệ thuật lớn, trên mạng xã hội ta bị xáo trộn, bứt rứt và ghen tị với cuộc sống của người khác như một kẻ đói khát nhìn một bữa tiệc linh đình qua cửa sổ mà không thể bỏ đi.
   Đêm khuya, khi các chấm xanh trên danh sách friend dần tắt, người ta cuộn lên cuộn xuống cái newsfeed để hòng tìm được một status bị bỏ sót, một cứu rỗi kéo dài vài giây, một cái nhìn qua lỗ khóa vào cuộc sống của một người xa lạ để làm tê liệt cảm giác trống rỗng.

      1/ Xđ ý chính văn bản
=> Sự ảnh hưởng của mạng xã hội đối với con người chúng ta hiện nay.

      2/ Theo tác giả, khi quan sát cuộc sống của người khác trên mạng xã hội, chúng ta thường có cảm       giác gì?
=> Theo tác giả ta sẽ có cảm giác bứt rứt, ghen tị với cuộc sống của người khác như một kẻ đói khát.

     3/ Qua văn bản, tác giả gửi gắm thông điệp gì?  
=> Cuộc sống của con người đang bị mạng xã hội thay đổi theo một chiều hướng đáng báo động. Chúng ta phụ thuộc vào nó và điều đó đã khiến con người thay đổi và định nghĩa của giao tiếp giữa người với người cũng dần thay đổi theo, tạo ra khoảng cách người với người.

     4/ Viết đoạn văn ngắn (5-7 dòng) trình bày suy nghĩ về ý kiến: 
"Càng bận rộn để giao tiếp nhiều thì chúng ta lại càng không có gì để nói trong mỗi giao tiếp".
=> Em hoàn toàn đồng ý với ý kiến trên rằng khi con người càng bận rộn trong giao tiếp thì họ lại không còn gì để nói trong giao tiếp nữa. Đầu tiên phải nói đến chính là sự khác biệt của giao tiếp của xưa và nay. Ngày xưa khi con người vẫn chưa có nhiều việc phải làm, họ nói chuyện rất văn vẻ, mỗi lời họ nói ra, mọi việc họ làm đều có một ý nghĩa sâu xa nào đó. Nhưng so với ngày nay, khi mà mọi khu vực kinh tế chính của mỗi quốc gia lớn nhỏ khác nhau từ Mỹ đến Việt Nam đều như một cái khu Las Vegas với đèn chói sáng suốt đêm thì con người lúc này phải giao tiếp rất nhiều và đủ mọi loại đối tác nên họ cũng không còn tâm trí đâu mà suy nghĩ đến chuyện nói sao cho nghe nó văn chương.
Việc này khiến cho lời nói của con người trở nên sáo rỗng, không còn ý nghĩa nữa. Nó cũng như việc ta mang theo một chiếc hộp quà đẹp mắt nhưng lại trống rỗng đến một bữa tiệc để chúc mừng sinh nhật vậy.

II /   Những bó hoa mang tới
                                     chúc tụng
                                              thành công một con người
      Hằng ngày hằng ngày
                                    xây thành cái mồ chôn
                                                    con người thành công ấy
     Người ta đôi khi bị giết
                                  Bằng những bó hoa
                                            ( Những bó hoa - Văn Cao )
• Thể thơ gì?
=> Tự do

• Nội dung?
=> Những thành công luôn mang đến vinh quang nhưng đồng thời cũng thu hút những cạm bẫy bất đắc dĩ, nếu không cản thận sẽ có một ngày sẽ chết vì những cảm bẫy ấy.

• Sử dụng biện pháp nghệ thuật gì, cho biết hiệu quả? 
=> [.....]





















0 nhận xét:

Đăng nhận xét