- Nguyễn Đình
Chiểu sinh năm 1822 mất năm 1888, tự Mạch Trạch, hiệu Trọng Phủ, Hối Trai. Ông
sinh ra ở làng Tân Thới, huyện Bình Dương, tỉnh Gia Định, nay là Tp.HCM. Quê
cha ở Thừa Thiên – Huế, quê mẹ ở Gia Định. Và ông xuất thân trong 1 gia đình
nhà Nho, cha của ông tên là Nguyễn Đình Huy, mẹ của ông là Trương Thị Thiệt (vợ
thứ). Cũng vì được sinh ra trong 1 gia
đình nhà Nho, cho nên Nguyễn Đình Chiểu sớm được hưởng nền giáo dục Nho học, bản
thân ông đã được cha mẹ giáo dục cho 1 lối sống nhân nghĩa yêu chuộng những con
người kém may mắn hơn mình. Và cũng do ông đã trải qua nhiều biến cố đó sẽ có
những ảnh hưởng lớn đến sáng tác thơ, văn của ông.
- 1843, ông thi
đỗ tú tài và cũng chính trong thời điểm này ông được 1 nhà họ Võ hứa hôn
1846 ra Huế để
học nhưng phải bỏ đi để về quê chịu tang mẹ. Trên đường đi về nhà, do quá
thương mẹ mình mà khóc, thêm thời tiết nắng gió với bản thân ông không có được
sức khỏe tốt nên ông đã bị mù. Sau đó ông trở về quê, ông mở lớp dạy học, bốc
thuốc cho dân nghèo, được nhân dân gọi với cái tên thân mật đó là cụ Đồ Chiểu.
- Cứ như thế, nỗi
đau cộng dồn lại, những nỗi đau mất mẹ, nỗi đau do bị nhà họ Võ từ hôn, nỗi đau
bị mù tưởng chừng như đã gục ngã. Thế nhưng với ý chí và nghị lực, ông đã vượt
lên hoàn cảnh, trở thành con người có tấm gương sáng để mọi người noi theo.
Tiếp đến là
năm 1858, thực dân Pháp xâm lược nước ta, đến 1859 thực dân Pháp tấn công vào
Gia Định. Lúc này không chỉ có Nguyễn Đình Chiểu mà còn có những người dân khác
phải chịu chung biến cố này. Cũng chính lúc này, bọn thực dân pháp ra sức dụ dỗ
Nguyễn Đình Chiểu trở thành tay sai cho chúng, nhưng ông khảng khái khước từ,
giữ trọn thủy chung với dân với nước đến hơi thở cuối cùng. Không chỉ thế, ông
còn dùng ngòi bút của mình để chống lại quân xâm lược, góp phần trong cuộc đấu
tranh chống lại bọn pháp.
- 3/7/1888 thì
Nguyễn Đình Chiểu đã mất tại Đa Tri, Bến Tre. Có thể nói, sự ra đi của Nguyễn
Đình Chiểu là 1 sự mất mát lớn đối với lịch sử và đối với nhân dân. Bởi vì đó
là sự ra đi của 1 con người suốt đời hết lòng cống hiến cho dân cho nước, 1 con
người viết văn để mà trở đạo, để sửa đời và để dạy người.
- Cuộc đời Nguyễn
Đình Chiểu là 1 tấm gương sáng, cao đẹp về nhân cách, nghị lực và ý chí về lòng
yêu nước, thương dân và có thái độ bất
khuất trước kẻ thù.
- Đến với những
sáng tác của ông, sáng tác của ông có thể được chia ra làm 2 giai đoạn:
Giai đoạn 1:
Trước khi thực dân Pháp xâm lược (Truyện Lục Vân Tiên, Dương Từ - Hà Mậu, dùng
để truyền bá đạo lí làm người).
Giai đoạn 2:
Sau khi thực dân Pháp xâm lược (Chạy giặc, Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc, Văn tế
Trương Định,…dùng để thể hiện tinh
thần yêu nước và chống Pháp).
Nghệ thuật
thơ văn: Bút pháp trữ tình, ngôn ngữ hình ảnh nhân vật mang đậm sắc thái Nam Bộ,
lời nói nhân vật mộc mạc, bình dị và có 1 tâm hồn nồng nhiệt.
Lối thơ thiên
về kể mang màu sắc diễn xướng phổ biến trong văn học dân gian Nam Bộ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét